Mỏ đá Tràng Kênh
Mỏ đá phục vụ cho nhà máy xi măng Hải Phòng và đường sắt Hải Phòng Hà Nội
Tràng thôn cảnh đẹp thật ưa trông
Hang liền núi đá, núi liền sông *
Nước liền sông lạch dâng sóng biển
Làng tới mỏ đây lộng gió sông
Điệp trùng màu lam xanh núi đá
Ngang đò bến ấy cảnh vui đông
Vỡ mộng quân Nguyên chìm dưới nước
Vàng núi mỏ đây thu toả hồng.
1963
Đỗ Thiệu
*Đây là lối thơ Thuận nghịch độc của thơ Đường luật nghĩa là đọc xuôi , đọc ngược đều được cả .
-Muốn vào mỏ phải đi phà hoặc đi đò.
-Trận Bạch Đằng Giang có hàng ngàn Nguyên chết cách mỏ đá Tràng Kênh độ từ 1 đến 2 km.
-Bài đã đăng báo Hải Phòng tháng 3 năm 1963.
Nắng Apatit
Kỷ niệm những ngày ở Apatit –Lao Cai
Nắng cháy đồi nương, cháy mặt mày
Gió yên yên lặng suối hằng reo
Ngoài kia có bóng ai làm đó
Bóng áo xanh in giữa núi đồi.
Núi ngủ nghe chim khúc khích cười
Gió rừng mách bướm gió muôn nơi
Nhưng kia vẫn có người yêu nắng
Áo ướt vai mang vẫn hát cười.
Họ đi với nắng, nắng khắp nơi
Quấn quýt bên nhau thắm cuộc đời
Áo xanh đã bạc vì sương nắng
Vẫn thắm trên môi những nụ cười.
Suối vẫn reo vui suốt đêm ngày
Đón chờ nắng toả khắp nơi nơi
Hỡi đàn bướm trắng vờn hoa trắng
Có thấy xa kia lớp lớp người
Chiều đến trăng lên gió lại về
Nắng ẩn sau đồi vẫn lắng nghe
Lớp người nam nữ sau ngày nắng
Kể chuyện say sưa lúc ra về
Ngày mai nắng lại tưới rừng cây
Nắng cháy đồi nương cháy mặt mày
Nhưng kia vẫn có người yêu nắng
Là những công nhân đất mỏ này.
Đỗ Thiệu -1961
Mỏ đá phục vụ cho nhà máy xi măng Hải Phòng và đường sắt Hải Phòng Hà Nội
Tràng thôn cảnh đẹp thật ưa trông
Hang liền núi đá, núi liền sông *
Nước liền sông lạch dâng sóng biển
Làng tới mỏ đây lộng gió sông
Điệp trùng màu lam xanh núi đá
Ngang đò bến ấy cảnh vui đông
Vỡ mộng quân Nguyên chìm dưới nước
Vàng núi mỏ đây thu toả hồng.
1963
Đỗ Thiệu
*Đây là lối thơ Thuận nghịch độc của thơ Đường luật nghĩa là đọc xuôi , đọc ngược đều được cả .
-Muốn vào mỏ phải đi phà hoặc đi đò.
-Trận Bạch Đằng Giang có hàng ngàn Nguyên chết cách mỏ đá Tràng Kênh độ từ 1 đến 2 km.
-Bài đã đăng báo Hải Phòng tháng 3 năm 1963.
Nắng Apatit
Kỷ niệm những ngày ở Apatit –Lao Cai
Nắng cháy đồi nương, cháy mặt mày
Gió yên yên lặng suối hằng reo
Ngoài kia có bóng ai làm đó
Bóng áo xanh in giữa núi đồi.
Núi ngủ nghe chim khúc khích cười
Gió rừng mách bướm gió muôn nơi
Nhưng kia vẫn có người yêu nắng
Áo ướt vai mang vẫn hát cười.
Họ đi với nắng, nắng khắp nơi
Quấn quýt bên nhau thắm cuộc đời
Áo xanh đã bạc vì sương nắng
Vẫn thắm trên môi những nụ cười.
Suối vẫn reo vui suốt đêm ngày
Đón chờ nắng toả khắp nơi nơi
Hỡi đàn bướm trắng vờn hoa trắng
Có thấy xa kia lớp lớp người
Chiều đến trăng lên gió lại về
Nắng ẩn sau đồi vẫn lắng nghe
Lớp người nam nữ sau ngày nắng
Kể chuyện say sưa lúc ra về
Ngày mai nắng lại tưới rừng cây
Nắng cháy đồi nương cháy mặt mày
Nhưng kia vẫn có người yêu nắng
Là những công nhân đất mỏ này.
Đỗ Thiệu -1961
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét