Cụ thân sinh là Đỗ Ngọc Thuyết (em ruột cụ Đỗ Ngọc Khiêm) có năm người con:
Đỗ Ngọc Hồng
Đỗ Thiệu, sinh năm 1928 (các con là Đỗ Ngọc Thắng, Đỗ Ngọc Thịnh, Đỗ Thị Hương, Đỗ Ngọc Huấn)
Đỗ Ngọc Quĩ (nhà thơ)
Đỗ Ngọc Tần
Đỗ Ngọc Tảo
Lê Đỗ Huệ
Tôi xin trân trọng giới thiệu với dòng họ các bài thơ mới viết ở tuổi “Thất thập cổ lai hi” của nhà thơ Đỗ Thiệu, thật đáng kính nể.
-- Việt Việt
Bạn tôi
Bạn tôi người béo kẻ gầy
Có người cuộc sống đủ đầy thảnh thơi
Có người sinh hoạt rối bời
Tất cả một mảng cuộc đời của tôi.
1.2009
Suy nghĩ trước câu thơ
Núi cao còn có mây cao
Mây cao còn có ngôi sao trên đầu
Chiều cao, chiều rộng, chiều sâu
Con người cộng lại bắc cầu không gian
Vui buồn đặt dấu chấm than
Thêm dấu chấm hỏi, thời gian hỏi mình
Tại sao lại có hành tinh
Mặt trời cũng hỏi ai sinh mặt trời
Mỗi người chấm dứt cuộc đời
Cũng chưa lường hết những lời đặt ra.
Hải Phòng 2008
Con chim và tấm lưới
Tôi là sa mạc lửa thiêu
Tôi khao khát một tình yêu cháy nồng
Em , con chim nhỏ lượn vòng
Tôi quây lưới nhốt trong lòng riêng tôi
Nhưng tôi thiếu nắng mặt trời
Thiếu rừng cây với núi đồi tặng chim
Tình yêu một phút nhen lên
Một giây lại tắt trong đêm tối mù
Con chim vỗ cánh bay vù
Trả chim cho gió tôi thu lưới về
Tình tôi mãi mãi đê mê
Cái bay đi, cái không về, cái trôi
Thế là thôi, thế là thôi
Giấc mơ sa mạc trong tôi mãi còn.
1928-2009
Chén cà phê
Em người tiên nữ mắt đen
Lệ huyền từng giọt rỏ trên chén sành
Tôi ngồi viết giữa đêm xanh
Tương tư em đến bên thành ghế tôi
Tôi yêu vị đắng đầu môi
Say mê hương tóc núi đồi nơi em
Em người tiên nữ mắt đen
Lệ huyền rỏ ướt áo đêm hoa hồng
Có em ấm cả mùa đông
Trong tôi chảy rực dòng sông mặt trời
Có em tôi sống gấp đôi
Em quên lãng hẳn cái tôi lặng thầm
Tôi yêu những mối tình câm
Trong veo như mạch nước ngầm rực sôi
Em người tiên nữ mắt đen
Tôi không thể thiếu được em tháng ngày.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét