Thanh Huyền
QUÊN
Người đi đem hết yêu thương
Để ta ở lại bao nhiêu nỗi buồn
Biết rằng tình chỉ cỏn con
Mà sao nó cứ căng tròn trong ta
Biết rằng đời lính xông pha
Ta là hạt cát phương xa… xa vời
Chỉ mong được một chút thôi
Tắm trong tình cũ để rồi… sẽ quên
KHÁT VỌNG
Nếu nỗi đau là bạn!
Sẽ không còn thấy đau.
Có phải không cuộc sống?
Cao đẹp muôn sắc màu
Một bông hồng cũng đủ
Làm điểm tựa cho đời
Một ánh trăng sáng ngời
Cũng lung linh hạnh phúc.
(7-2009)
Thanh Huyền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét