Dòng sông tôi gặp hiền hòa, bé nhỏBồn mùa xanh, trong tưới mát hàng treLuống khoai, bãi ngô bình dị chân quêLời quan họ dọc triền đê lượn chảyMột vùng đất hiền hoà yêu biết mấyCùng thời gian quyến rũ đến không ngờÔi dòng sông tôi đã nguyện tôn thờVẫn tồn tại dẫu đất trời biến độngNhững ngôi nhà cổ, bức tường vôi gió lộngMái ngói âm dương ẩm ướt rêu phongDấu vết thời gian hằn trên thớ gỗ vòngTất cả dường như chưa bao giờ thay đổiGiải phù sa kia lúc chìm lúc nổiBao chuyến đò ngang ai nhẫn nại đi vềMái chèo khua vang, quấy động câu thềLời chi kỷ chỉ thuyền - sông mới hiểuE ấp bên bờ là hai hàng dương liễuTiếng hò lơ theo hương trái bay xaTrầm mặc suy tư trong khói toả mái nhàSông quặn chảy nhớ nhung về bến nướcMãi mãi dòng sông, mái đình, câu ướcRất đỗi thân thương, rất đỗi dịu dàngTheo giấc mơ vừa chợt đến nhẹ nhàngMiền đất lạ có bao người tôi yêu mến.
Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012
Dòng sông thời gian
Do.honza
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét