Lương y như từ mẫu
(Kính dâng hương hồn Bố, Mẹ)
Tuổi thơ tôi toàn sống trong Bệnh viện
Vì Bố, Mẹ tôi đều hành nghề Y
Bố từ Quân Y chuyển sang Dân Y
Mẹ từ cô giáo chuyển qua làm Y tá !
Tuổi thơ tôi qua bao miền đất lạ
Hết viện Quân Y sang viện Dân Y
Từ gió vùng cao tới sóng biển thầm thì
Tôi thường nghe câu “Lương Y như từ mẫu”!
Tôi con nít nên sợ khi thấy máu,
Thấy người bệnh không dám tới gần
Nên có biết đâu cả cuộc đời, cả tuổi thanh xuân
Bố, Mẹ tôi đã sẻ chia cho từng người bệnh!
Những đêm Đông giá lạnh
Mẹ trực đêm… tôi ngồi thức chờ người
Tóc Mẹ bạc dần, rụng xuống đầu tôi
Mỗi sợi tóc là một bài thơ về Mẹ!
Ai đó làm xiếc ngôn từ thơ ca, tôi kệ
Thơ về Mẹ tôi phải có chữ Y hoa
Ai phù phép Nàng Thơ tôi tránh xa
Thơ về Bố tôi cũng phải có chữ Y hoa!
Và bài thơ này sẽ không thể được viết ra
Sẽ không có “Tứ Thơ”, sẽ không thành “Vần , Điệu”
Nếu không có Em, Người Tình tuyệt diệu
Cũng làm nghề Y, cô Y tá, vợ tôi!
26-2-2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét