Cô y tá
Có cô y tá vào ra
Khuân trăng hiền dịu nước da nõn nà
Cô gấp dọn, cô lau nhà
Cô là người mẹ, cô là người yêu
Biết bao công việc sớm chiều
Yên lòng người bệnh đáng yêu nhường nào
Dù cho hôi bẩn là bao
Đây nghề nhân đạo thanh tao con người.
Đêm trăng
Hôm nay gặp buổi trăng lên
Tình xưa tưởng đã dịu quên bỗng trào
Thẫn thờ trong dạ nao nao
Mặc trăng ướt lạnh rơi vào vai tôi
Qua bao thử thách cuộc đời
Vẫn buồn vẫn nhớ một thời thanh niên
Thuyền về chẳng gặp khách duyên
Để trăng vò võ đầu hiên ngậm vành.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét